0236.3650403 (128)

CÁC PHẨM CHẤT CÁ NHÂN CỦA NHÀ LÃNH ĐẠO THEO STOGDILL VÀO NĂM 1948


<p> Nghi&ecirc;n cứu v&ecirc;̀ ph&acirc;̉m ch&acirc;́t là những nghi&ecirc;n cứu sớm nh&acirc;́t v&ecirc;̀ lãnh đạo. Trong nửa đ&acirc;̀u th&ecirc;́ kỷ thứ hai mươi đã có hàng trăm các nghi&ecirc;n cứu xoay quanh v&acirc;́n đ&ecirc;̀ này. Ti&ecirc;́p c&acirc;̣n chủ y&ecirc;́u của các nghi&ecirc;n cứu này xoay quanh vi&ecirc;̣c so sánh đ&ecirc;̉ tìm sự khác bi&ecirc;̣t giữa những người lãnh đạo và những người kh&ocirc;ng phải lãnh đạo v&ecirc;̀ các mặt như: các đặc tính th&ecirc;̉ ch&acirc;́t, tính cách, thái đ&ocirc;̣, năng lực và đ&ocirc;̣ng cơ...M&ocirc;̣t s&ocirc;́ các nghi&ecirc;n cứu khác so sánh giữa những người lãnh đạo thành c&ocirc;ng và những người lãnh đạo kh&ocirc;ng thành c&ocirc;ng hoặc tìm ki&ecirc;́m tương quan giữa các ph&acirc;̉m ch&acirc;́t với hi&ecirc;̣u quả lãnh đạo. Sự thành c&ocirc;ng hay hi&ecirc;̣u quả lãnh đạo được đo lường bằng vi&ecirc;̣c thực hi&ecirc;̣n nhi&ecirc;̣m vụ của nhóm, sự thăng ti&ecirc;́n trong địa vị của người lãnh đạo ( l&ecirc;n chức, tăng lương ).</p> <p> Có r&acirc;́t nhi&ecirc;̀u các nhà nghi&ecirc;n cứu đã t&ocirc;̉ng k&ecirc;́t các nghi&ecirc;n cứu khác nhau, song hai l&acirc;̀n t&ocirc;̉ng k&ecirc;́t của Stogdill vào năm 1948 và 1974 đã nh&acirc;̣n được m&ocirc;̣t sự quan t&acirc;m to lớn của các nhà nghi&ecirc;n cứu tr&ecirc;n th&ecirc;́ giới v&ecirc;̀ lãnh đạo.</p> <p> Vào năm 1948, Stogdill đã xem xét, đánh giá 124 nghi&ecirc;n cứu v&ecirc;̀ lãnh đạo theo ph&acirc;̉m ch&acirc;́t trong thời kỳ 1904 -1948. Nhi&ecirc;̀u ph&acirc;̉m ch&acirc;́t lặp đi lặp lại ở nhi&ecirc;̀u nghi&ecirc;n cứu khác nhau đã ph&acirc;n bi&ecirc;̣t người lãnh đạo và những người kh&ocirc;ng phải là lãnh đạo. Những k&ecirc;́t quả nghi&ecirc;n cứu này phù hợp với nh&acirc;̣n thức v&ecirc;̀ người lãnh đạo là người đạt được địa vị th&ocirc;ng qua vi&ecirc;̣c tham gia tích cực và th&ocirc;ng qua vi&ecirc;̣c th&ecirc;̉ hi&ecirc;̣n những khả năng trong vi&ecirc;̣c thúc đ&acirc;̉y những n&ocirc;̉ lực của nhóm trong vi&ecirc;̣c đạt đ&ecirc;́n những mục ti&ecirc;u của t&ocirc;̉ chức.</p> <p> Những ph&acirc;̉m ch&acirc;́t lặp đi lặp lại ở nhi&ecirc;̀u nghi&ecirc;n cứu khác nhau có tương quan chặt chẽ với vi&ecirc;̣c thực hi&ecirc;̣n các vai trò của người lãnh đạo bao g&ocirc;̀m:</p> <p> <strong>- Sự th&ocirc;ng minh.</strong></p> <p> <strong>- Hi&ecirc;̉u bi&ecirc;́t nhu c&acirc;̀u của người khác.</strong></p> <p> <strong>- Hi&ecirc;̉u bi&ecirc;́t nhi&ecirc;̣m vụ.</strong></p> <p> <strong>- Chủ đ&ocirc;̣ng và ki&ecirc;n trì trong vi&ecirc;̣c giải quy&ecirc;́t các v&acirc;́n đ&ecirc;̀.</strong></p> <p> <strong>- Tự tin.</strong></p> <p> <strong>- Mong mu&ocirc;́n có trách nhi&ecirc;̣m.</strong></p> <p> <strong>- Mong mu&ocirc;́n nắm giữ vị trí th&ocirc;́ng trị và ki&ecirc;̉m soát.</strong></p> <p> Rõ ràng các nghi&ecirc;n cứu ở đ&acirc;̀u th&ecirc;́ kỷ đã chỉ ra rằng có m&ocirc;̣t sự khác bi&ecirc;̣t giữa những người lãnh đạo và những người kh&ocirc;ng phải lãnh đạo ở m&ocirc;̣t s&ocirc;́ ph&acirc;̉m ch&acirc;́t đã k&ecirc;̉ tr&ecirc;n, song Stogdill th&acirc;́y rằng t&acirc;̀m quan trọng của m&ocirc;̣t s&ocirc;́ ph&acirc;̉m ch&acirc;́t này là r&acirc;́t khác nhau trong các tình hu&ocirc;́ng khác nhau và t&acirc;̀m quan trọng của các ph&acirc;̉m ch&acirc;́t là bị phụ thu&ocirc;̣c vào tình hu&ocirc;́ng. Đi&ecirc;̀u này được th&ecirc;̉ hi&ecirc;̣n trong m&ocirc;̣t s&ocirc;́ các nghi&ecirc;n cứu có quan t&acirc;m đ&ecirc;́n vi&ecirc;̣c đo lường các nh&acirc;n t&ocirc;́ tình hu&ocirc;́ng.</p> <p> Khi nghi&ecirc;n cứu quan h&ecirc;̣ của từng ph&acirc;̉m ch&acirc;́t ri&ecirc;ng rẽ với sự thành c&ocirc;ng, Stogdill cho rằng từng ph&acirc;̉m ch&acirc;́t m&ocirc;̣t có tương quan y&ecirc;́u hoặc kh&ocirc;ng tương quan với sự thành c&ocirc;ng nhưng m&ocirc;̣t nhóm các ph&acirc;̉m ch&acirc;́t thì có tương quan r&acirc;́t chặt chẽ với sự thành c&ocirc;ng. Như v&acirc;̣y, các nghi&ecirc;n cứu đã th&ecirc;̉ hi&ecirc;̣n m&ocirc;̣t sự ủng h&ocirc;̣ với những giả định cơ bản của ti&ecirc;́p c&acirc;̣n theo ph&acirc;̉m ch&acirc;́t là con người phải có được những ph&acirc;̉m ch&acirc;́t đặc bi&ecirc;̣t đ&ecirc;̉ có th&ecirc;̉ trở thành người lãnh đạo thành c&ocirc;ng.</p> <p> Mặc dù các ph&acirc;̉m ch&acirc;́t th&ecirc;̉ hi&ecirc;̣n m&ocirc;̣t sự tương quan với sự thành c&ocirc;ng song các ph&acirc;̉m ch&acirc;́t tr&ecirc;n kh&ocirc;ng phải là đi&ecirc;̀u ki&ecirc;̣n c&acirc;̀n và cũng kh&ocirc;ng phải là đi&ecirc;̀u ki&ecirc;̣n đủ đ&ecirc;̉ bảo đảm sự thành c&ocirc;ng. Có những người lãnh đạo có các ph&acirc;̉m ch&acirc;́t tr&ecirc;n song họ đã kh&ocirc;ng thành c&ocirc;ng, nhưng có những người lãnh đạo có ít các ph&acirc;̉m ch&acirc;́t tr&ecirc;n lại thành c&ocirc;ng. M&ocirc;̣t người lãnh đạo với m&ocirc;̣t s&ocirc;́ những ph&acirc;̉m ch&acirc;́t nào đó có th&ecirc;̉ thành c&ocirc;ng trong những đi&ecirc;̀u này nhưng lại kh&ocirc;ng thành c&ocirc;ng trong những đi&ecirc;̀u ki&ecirc;̣n khác. Hơn nữa, hai người lãnh đạo với những ph&acirc;̉m ch&acirc;́t khác nhau nhưng lại thành c&ocirc;ng trong những đi&ecirc;̀u ki&ecirc;̣n gi&ocirc;́ng nhau.</p> <p> L&Ecirc; HOÀNG THI&Ecirc;N T&Acirc;N</p>