0236.3650403 (128)

CUỘC KHỦNG HOẢNG GIỐNG NHƯ MỘT CƠN HOẢNG LOẠN TÀI CHÍNH CỔ ĐIỂN (phần cuối)


<h2> B&agrave;i ph&aacute;t biểu của Ben S. Bernanke &ndash; Chủ tịch Quỹ dự trữ li&ecirc;n bang Mỹ tại&nbsp; Hội nghị nghi&ecirc;n cứu Jacques Polak h&agrave;ng năm lần thứ 14 , Washington, D.C v&agrave;o th&aacute;ng 11 năm 2013 về cuộc khủng hoảng năm 2007 của Mỹ.</h2> <p> &nbsp;</p> <p> Một khi ngọn lửa được truyền ra ngo&agrave;i, sự ch&uacute; &yacute; của c&ocirc;ng ch&uacute;ng chuyển sang c&acirc;u hỏi l&agrave;m thế n&agrave;o để bảo vệ hệ thống tốt hơn. Ở đ&acirc;y, bối cảnh v&agrave; những phản ứng kh&aacute;c nhau giữa năm 1907 v&agrave; cuộc khủng hoảng gần đ&acirc;y. Như t&ocirc;i đ&atilde; n&oacute;i, sau cuộc khủng hoảng năm 1907, nỗ lực cải c&aacute;ch đ&atilde; dẫn đến việc th&agrave;nh lập Cục Dự trữ Li&ecirc;n bang, chịu tr&aacute;ch nhiệm cả với việc gi&uacute;p đỡ để ngăn chặn cơn hoảng loạn bằng c&aacute;ch cung cấp &quot;m&oacute;n tiền tệ đ&agrave;n hồi&quot;, với sự biến động l&atilde;i suất nhịp nh&agrave;ng. Ngược lại, cải c&aacute;ch từ sau năm 2008 tập trung v&agrave;o những khoảng trống ph&aacute;p l&yacute; quan trọng thể hiện qua cuộc khủng hoảng. Đ&aacute;ng ch&uacute; &yacute;, gi&aacute;m s&aacute;t của hệ thống ng&acirc;n h&agrave;ng b&oacute;ng tối đang được tăng cường th&ocirc;ng qua việc chỉ định, bởi Hội đồng gi&aacute;m s&aacute;t ổn định t&agrave;i ch&iacute;nh mới, của c&aacute;c tổ chức t&agrave;i ch&iacute;nh phi ng&acirc;n h&agrave;ng quan trọng (SIFIs) để gi&aacute;m s&aacute;t hợp nhất bởi Cục Dự trữ Li&ecirc;n bang, v&agrave; c&aacute;c biện ph&aacute;p đang được thực hiện để giải quyết c&aacute;c bất ổn tiềm t&agrave;ng của vốn b&aacute;n bu&ocirc;n, bao gồm cải c&aacute;ch c&aacute;c quỹ thị trường tiền tệ v&agrave; thị trường mua lại 3 b&ecirc;n.</p> <p> Như ch&uacute;ng t&ocirc;i cố gắng để l&agrave;m cho hệ thống t&agrave;i ch&iacute;nh an to&agrave;n hơn, ch&uacute;ng t&ocirc;i chắc chắn phải đối mặt với vấn đề rủi ro đạo đức . Những h&agrave;nh động của c&aacute;c ng&acirc;n h&agrave;ng trung ương v&agrave; c&aacute;c cơ quan kh&aacute;c để ổn định hoảng loạn trong thời gian ngắn c&oacute; thể chống lại sự ổn định về l&acirc;u d&agrave;i, nếu c&aacute;c nh&agrave; đầu tư v&agrave; c&aacute;c c&ocirc;ng ty suy ra từ những h&agrave;nh động đ&oacute; rằng họ sẽ kh&ocirc;ng bao giờ phải g&aacute;nh hết hậu quả cho việc chấp nhập qu&aacute; nhiều rủi ro. Như Stan Fischer nhắc nhở ch&uacute;ng ta sau c&aacute;c cuộc khủng hoảng thế giới cuối những năm 1990, vấn đề rủi ro đạo đức kh&ocirc;ng c&oacute; giải ph&aacute;p ho&agrave;n hảo, nhưng từng bước c&oacute; thể được thực hiện để hạn chế n&oacute;. Đầu ti&ecirc;n, cải c&aacute;ch quản l&yacute; v&agrave; gi&aacute;m s&aacute;t, chẳng hạn như vốn cao hơn v&agrave; ti&ecirc;u chuẩn thanh khoản hoặc hạn chế những hoạt động nhất định, trực tiếp c&oacute; thể hạn chế rủi ro. Thứ hai, th&ocirc;ng qua việc sử dụng c&agrave; rốt v&agrave; gậy th&iacute;ch hợp, những nh&agrave; chỉnh sửa c&oacute; thể tranh thủ&nbsp; khu vực tư nh&acirc;n trong việc gi&aacute;m s&aacute;t rủi ro. V&iacute; dụ, qu&aacute; tr&igrave;nh ph&acirc;n t&iacute;ch v&agrave; đ&aacute;nh gi&aacute; to&agrave;n diện về vốn ( CCAR ) của Cục dự trữ li&ecirc;n bang, hậu duệ của những b&agrave;i kiểm tra căng thẳng ng&acirc;n h&agrave;ng năm 2009, đ&ograve;i hỏi kh&ocirc;ng chỉ c&aacute;c tổ chức t&agrave;i ch&iacute;nh lớn c&oacute; đủ vốn để vượt qua c&uacute; sốc lớn, m&agrave; c&ograve;n chứng minh hệ thống quản trị rủi ro nội bộ l&agrave; hiệu quả.&nbsp; Ngo&agrave;i ra, kết quả của những thử nghiệm căng thẳng của CCAR được c&ocirc;ng bố c&ocirc;ng khai, cung cấp c&aacute;c nh&agrave; đầu tư v&agrave; c&aacute;c nh&agrave; ph&acirc;n t&iacute;ch th&ocirc;ng tin họ cần để đ&aacute;nh gi&aacute; sức mạnh t&agrave;i ch&iacute;nh của c&aacute;c ng&acirc;n h&agrave;ng .</p> <p> Tất nhi&ecirc;n, kỷ luật thị trường chỉ c&oacute; thể hạn chế rủi ro đạo đức trong phạm vi m&agrave; chủ nợ v&agrave; chủ sở hữu tin rằng, trong trường hợp gặp kh&oacute; khăn, họ sẽ phải chịu chi ph&iacute;. Trong cuộc khủng hoảng, sự thiếu vắng một qu&aacute; tr&igrave;nh giải quyết đầy đủ để đối ph&oacute; với một SIFI thất bại để lại cho những nh&agrave; hoạch định ch&iacute;nh s&aacute;ch sự lựa chọn khủng khiếp của một g&oacute;i cứu trợ hoặc cho ph&eacute;p một sự sụp đổ c&oacute; khả năng g&acirc;y mất ổn định. Đạo luật Dodd-Frank, thuộc thẩm quyền thanh khoản trong Mục II, tạo ra một cơ chế giải quyết thay thế cho SIFIs c&oacute; t&iacute;nh đến cả nhu cầu, v&igrave; l&yacute; do rủi ro đạo đức, để &aacute;p đặt chi ph&iacute; tr&ecirc;n c&aacute;c chủ nợ của c&aacute;c c&ocirc;ng ty thất bại v&agrave; nhu cầu bảo vệ t&agrave;i ch&iacute;nh ổn định; FDIC, với sự hợp t&aacute;c của Cục Dự trữ Li&ecirc;n bang, đ&atilde; từng gặp kh&oacute; khăn trong việc mở rộng quyền lực. Một cơ chế giải quyết đ&aacute;ng tin cậy cho c&aacute;c c&ocirc;ng ty c&oacute; hệ thống quan trọng l&agrave; rất quan trọng để giảm sự kh&ocirc;ng chắc chắn, tăng cường kỷ luật thị trường, v&agrave; giảm rủi ro đạo đức.</p> <p> Th&aacute;ch thức tiếp tục của ch&uacute;ng t&ocirc;i l&agrave; l&agrave;m cho c&aacute;c cuộc khủng hoảng t&agrave;i ch&iacute;nh đến nay &iacute;t c&oacute; khả năng, v&agrave; nếu ch&uacute;ng xảy ra, &iacute;t tốn k&eacute;m. Nhiệm vụ phức tạp bởi thực tế rằng tất cả c&aacute;c khủng hoảng t&agrave;i ch&iacute;nh c&oacute; t&iacute;nh năng độc đ&aacute;o ri&ecirc;ng của m&igrave;nh m&agrave; phụ thuộc v&agrave;o một bối cảnh lịch sử cụ thể v&agrave; chi tiết của c&aacute;c thiết lập thể chế. Nhưng, như Stan Fischer đ&atilde; thực hiện với kỹ năng bất thường trong suốt sự nghiệp của &ocirc;ng ấy, bằng c&aacute;ch tước đi những kh&iacute;a cạnh mang phong c&aacute;ch ri&ecirc;ng của cuộc khủng hoảng c&aacute; nh&acirc;n, hy vọng sẽ tiết lộ những yếu tố chung. Trong năm 1907, kh&ocirc;ng c&oacute; ai đ&atilde; từng nghe n&oacute;i về một chứng khoản đảm bảo bằng t&agrave;i sản, v&agrave; một c&aacute; nh&acirc;n duy nhất c&oacute; thể kiểm so&aacute;t c&aacute;c nguồn lực cần thiết để giải cứu cho hệ thống ng&acirc;n h&agrave;ng; nhưng, về cơ bản, cuộc hoảng loạn năm 1907 v&agrave; 2008 l&agrave; những v&iacute; dụ của c&ugrave;ng một hiện tượng, như t&ocirc;i đ&atilde; thảo luận ng&agrave;y h&ocirc;m nay. Th&aacute;ch thức đối với nh&agrave; hoạch định ch&iacute;nh s&aacute;ch l&agrave; để x&aacute;c định v&agrave; c&ocirc; lập c&aacute;c yếu tố chung của cuộc khủng hoảng, do đ&oacute; cho ph&eacute;p ch&uacute;ng t&ocirc;i để ngăn chặn cuộc khủng hoảng khi c&oacute; thể v&agrave; ứng ph&oacute; hiệu quả khi kh&ocirc;ng.</p> <p> <strong>CH. L&ecirc; Nguyễn Ngọc Quy&ecirc;n &ndash; Khoa QTKD</strong></p> <p> <strong>Nguồn: </strong><a href="http://federalreserve.gov/newsevents/speech/bernanke20131108a.htm"><strong>http://federalreserve.gov/newsevents/speech/bernanke20131108a.htm</strong></a></p>