0236.3650403 (128)

MỐI QUAN HỆ GIỮA VĂN HÓA TỔ CHỨC, SỰ NHẬN DẠNG VÀ HÌNH ẢNH CỦA TỔ CHỨC


<p> Một trong những th&aacute;ch thức ch&iacute;nh m&agrave; c&aacute;c tổ chức hiện đại phải đối mặt l&agrave; sự ph&acirc;n chia ranh giới giữa c&aacute;c kh&iacute;a cạnh nội bộ v&agrave; b&ecirc;n ngo&agrave;i. Trước đ&acirc;y, c&aacute;c tổ chức c&oacute; thể ngắt kết nối chức năng b&ecirc;n trong từ quan hệ đối ngoại của họ trong m&ocirc;i trường bởi v&igrave; c&oacute; &iacute;t sự tiếp x&uacute;c giữa người trong cuộc v&agrave; người b&ecirc;n ngo&agrave;i. C&aacute;c bộ phận quản l&yacute;, tiếp thị, mua sắm, PR v&agrave; hoạch định chiến lược h&agrave;ng đầu đ&atilde; xử l&yacute; c&aacute;c mối quan hệ đối ngoại, trong khi c&aacute;c nh&agrave; quản l&yacute; cấp trung v&agrave; cấp thấp hơn v&agrave; c&aacute;c bộ phận HRM, kỹ thuật, sản xuất v&agrave; kế to&aacute;n. Tuy nhi&ecirc;n, mạng lưới, t&aacute;i thiết kế quy tr&igrave;nh nghiệp vụ, sản xuất linh hoạt, tr&igrave; ho&atilde;n, tập trung mới v&agrave;o dịch vụ kh&aacute;ch h&agrave;ng, v.v ... x&aacute;c định lại những g&igrave; trước đ&acirc;y được coi l&agrave; vấn đề quan hệ đối ngoại như một phần của hoạt động h&agrave;ng ng&agrave;y của gần như tất cả c&aacute;c th&agrave;nh vi&ecirc;n tổ chức. Những thay đổi n&agrave;y kh&ocirc;ng chỉ h&agrave;m &yacute; rằng c&aacute;c mối quan hệ nội bộ v&agrave; đối ngoại đang sụp đổ c&ugrave;ng nhau trong thực tiễn tổ chức, nhưng cũng cho thấy cần phải kết hợp kiến ​​thức từ c&aacute;c ng&agrave;nh học tiếp thị v&agrave; nghi&ecirc;n cứu tổ chức.</p> <p> Trong b&agrave;i b&aacute;o n&agrave;y ch&uacute;ng t&ocirc;i cho rằng ng&agrave;y c&agrave;ng c&oacute; nhiều h&agrave;nh động v&agrave; tuy&ecirc;n bố của c&aacute;c nh&agrave; quản l&yacute; h&agrave;ng đầu đồng thời ảnh hưởng đến nhận dạng v&agrave; h&igrave;nh ảnh của tổ chức. Một phần l&agrave; do sự gia tăng mức độ tương t&aacute;c giữa c&aacute;c th&agrave;nh vi&ecirc;n tổ chức v&agrave; nh&agrave; cung cấp, kh&aacute;ch h&agrave;ng, nh&agrave; quản l&yacute; v&agrave; c&aacute;c b&ecirc;n m&ocirc;i trường kh&aacute;c v&agrave; vai tr&ograve; nhiều hơn của c&aacute;c th&agrave;nh vi&ecirc;n tổ chức, những người thường xuy&ecirc;n h&agrave;nh động như l&agrave; &quot;người trong cuộc&quot; (v&iacute; dụ như nh&acirc;n vi&ecirc;n) v&agrave; &quot;người ngo&agrave;i &quot;(V&iacute; dụ như l&agrave; người ti&ecirc;u d&ugrave;ng, th&agrave;nh vi&ecirc;n cộng đồng v&agrave; / hoặc c&aacute;c th&agrave;nh vi&ecirc;n của c&aacute;c nh&oacute;m lợi &iacute;ch đặc biệt Ch&uacute;ng t&ocirc;i sẽ tiếp tục xem x&eacute;t những h&agrave;m &yacute; của sự sụp đổ của ranh giới nội bộ v&agrave; b&ecirc;n ngo&agrave;i bằng c&aacute;ch &aacute;p dụng c&aacute;c kh&aacute;i niệm về văn ho&aacute; tổ chức, nhận dạng v&agrave; h&igrave;nh ảnh được ph&aacute;t triển trong cả nghi&ecirc;n cứu tiếp thị v&agrave; tổ chức Đặc biệt ch&uacute;ng t&ocirc;i sẽ x&acirc;y dựng luận cứ của ch&uacute;ng t&ocirc;i về nền tảng của c&aacute;c &yacute; tưởng ph&aacute;t triển trong x&acirc;y dựng thương hiệu c&ocirc;ng ty, h&igrave;nh ảnh c&ocirc;ng ty v&agrave; c&aacute;c nghi&ecirc;n cứu nhận diện doanh nghiệp (đ&atilde; nhấn mạnh mối quan hệ của c&aacute;c tổ chức với m&ocirc;i trường của họ) v&agrave; c&aacute;c nghi&ecirc;n cứu văn ho&aacute; tổ chức (đ&atilde; nhấn mạnh bối cảnh biểu tượng b&ecirc;n trong tổ chức).</p> <p> Trong việc đưa chủ đề văn ho&aacute; tổ chức v&agrave;o c&aacute;c cuộc thảo luận trong c&aacute;c t&agrave;i liệu tiếp thị, ch&uacute;ng t&ocirc;i muốn chứng minh rằng l&yacute; thuyết văn ho&aacute; c&oacute; nhiều hơn nữa để cung cấp hơn l&agrave; cho đến nay đ&atilde; được thừa nhận. V&iacute; dụ, trong khi Dowling (1993) đề cập đến văn ho&aacute; trong m&ocirc; h&igrave;nh của m&igrave;nh, &ocirc;ng coi văn ho&aacute; như l&agrave; một nh&acirc;n tố hay yếu tố quyết định v&agrave; đặt n&oacute; v&agrave;o c&ugrave;ng một cấp bản thể như l&agrave; bản sắc v&agrave; h&igrave;nh ảnh. Dựa v&agrave;o quan điểm của ch&uacute;ng ta, căn cứ v&agrave;o chủ nghĩa diễn giải v&agrave; chủ nghĩa x&atilde; hội x&atilde; hội, ch&uacute;ng t&ocirc;i cho rằng văn ho&aacute; cần phải được nh&igrave;n nhận chứ kh&ocirc;ng phải l&agrave; một biến được đo lường v&agrave; được kiểm so&aacute;t, nhưng như l&agrave; một bối cảnh m&agrave; trong đ&oacute; c&aacute;c diễn giải về bản sắc tổ chức được h&igrave;nh th&agrave;nh v&agrave; c&oacute; &yacute; định ảnh hưởng đến h&igrave;nh ảnh tổ chức được h&igrave;nh th&agrave;nh. V&igrave; vậy, ch&uacute;ng t&ocirc;i tranh luận về một kh&aacute;i niệm văn ho&aacute; phức tạp hơn, dựa tr&ecirc;n l&yacute; thuyết văn ho&aacute; tổ chức, kết hợp với sự hiểu biết về h&igrave;nh ảnh v&agrave; h&igrave;nh ảnh tổ chức được cung cấp bởi cả hai văn học tổ chức v&agrave; tiếp thị. Ch&uacute;ng t&ocirc;i tin rằng văn ho&aacute;, nhận dạng v&agrave; h&igrave;nh ảnh tạo th&agrave;nh ba phần li&ecirc;n quan của một hệ thống &yacute; nghĩa v&agrave; &yacute; nghĩa tạo n&ecirc;n một tổ chức cho c&aacute;c cử tri kh&aacute;c nhau của n&oacute;. Do đ&oacute;, ảnh hưởng lẫn nhau của văn h&oacute;a tổ chức, nhận dạng v&agrave; h&igrave;nh ảnh gợi &yacute; một m&ocirc; h&igrave;nh cụ thể về c&aacute;ch m&agrave; t&agrave;i sản v&agrave; quy tr&igrave;nh, trước đ&acirc;y được coi l&agrave; kh&iacute;a cạnh nội bộ hoặc b&ecirc;n ngo&agrave;i của tổ chức, th&acirc;m nhập lẫn nhau.</p> <p> <strong>Kh&aacute;i niệm nhận dạng</strong></p> <p> Cuộc thảo luận về nhận dạng trong văn học tổ chức đ&atilde; được ph&aacute;t triển xung quanh kh&aacute;i niệm về nhận dạng tổ chức, trong khi c&aacute;c t&agrave;i liệu tiếp thị tập trung v&agrave;o việc nhận dạng doanh nghiệp. Nhận dạng tổ chức đề cập rộng r&atilde;i đến những g&igrave; c&aacute;c th&agrave;nh vi&ecirc;n nhận thức, cảm nhận v&agrave; suy nghĩ về tổ chức của họ. N&oacute; được giả định l&agrave; một sự hiểu biết chung tập thể, chia sẻ chung về c&aacute;c gi&aacute; trị v&agrave; đặc điểm đặc biệt của tổ chức. Albert v&agrave; Whetten (1985) đưa ra một định nghĩa c&oacute; ảnh hưởng về bản sắc tổ chức như l&agrave; trung t&acirc;m, bền bỉ, v&agrave; đặc biệt về t&iacute;nh c&aacute;ch của một tổ chức.</p> <p> Nhận dạng c&ocirc;ng ty kh&aacute;c với nhận dạng tổ chức ở mức độ m&agrave; n&oacute; được kh&aacute;i niệm h&oacute;a như l&agrave; một chức năng của sự l&atilde;nh đạo v&agrave; tập trung v&agrave;o h&igrave;nh ảnh (Abratt, 1989, Balmer, 1995, Olins, 1989). Mặc d&ugrave; cả hai kh&aacute;i niệm dựa tr&ecirc;n &yacute; tưởng tổ chức (8almer, 1995, trang 25), mối li&ecirc;n hệ chặt chẽ với tầm nh&igrave;n v&agrave; chiến lược của c&ocirc;ng ty (v&iacute; dụ Abratt, 1989; Dowling, 1993) nhấn mạnh vai tr&ograve; r&otilde; r&agrave;ng của ban l&atilde;nh đạo cấp cao trong việc x&acirc;y dựng nhận dạng doanh nghiệp. C&aacute;ch tiếp cận tiếp thị đ&atilde; chỉ r&otilde; những c&aacute;ch m&agrave; ban quản l&yacute; thể hiện &yacute; tưởng quan trọng n&agrave;y đối với c&aacute;c đối tượng b&ecirc;n ngo&agrave;i (v&iacute; dụ th&ocirc;ng qua c&aacute;c sản phẩm, truyền th&ocirc;ng, h&agrave;nh vi v&agrave; m&ocirc;i trường (Olins, 1989)), trong khi t&agrave;i liệu tổ chức quan t&acirc;m nhiều hơn đến mối quan hệ giữa nh&acirc;n vi&ecirc;n v&agrave; tổ chức của họ (v&iacute; dụ như c&aacute;c nghi&ecirc;n cứu về cam kết v&agrave; nhận dạng tổ chức, (Ashforth v&agrave; Mae1, 1989, Dutton, Dukerich v&agrave; Harquail, 1994).</p> <p> C&aacute;c trường học trực quan về nhận dạng doanh nghiệp, được m&ocirc; tả bởi Balmer (1995), nhấn mạnh thiết kế đồ họa v&agrave; quản l&yacute; th&ocirc;ng qua c&aacute;c biểu tượng c&ocirc;ng ty ch&iacute;nh thức tập trung v&agrave;o c&aacute;c kh&iacute;a cạnh chiến lược, h&igrave;nh ảnh của bản sắc c&ocirc;ng ty. Như Abratt (1989, trang 68) giải th&iacute;ch:</p> <p> Nhận dạng bằng h&igrave;nh ảnh l&agrave; một phần của nhận dạng s&acirc;u sắc hơn của nh&oacute;m, dấu hiệu của người gi&aacute;m s&aacute;t cam kết, phục vụ để nhắc nhở n&oacute; về mục đ&iacute;ch thực sự của n&oacute;.</p> <p> Olins (1989) cung cấp v&iacute; dụ về việc sử dụng chiến lược c&aacute;c biểu tượng trong c&aacute;c c&ocirc;ng ty như Shell Oil v&agrave; Yves Saint Laurent, c&aacute;c c&ocirc;ng ty sử dụng bền vững v&agrave; nhất qu&aacute;n t&ecirc;n, biểu trưng v&agrave; m&agrave;u sắc của c&ocirc;ng ty để tạo ra một bản sắc khối cho c&aacute;c tổ chức của họ.</p> <p> Ch&uacute;ng ta xem x&eacute;t bản sắc tổ chức dựa tr&ecirc;n &yacute; nghĩa địa phương v&agrave; c&aacute;c biểu tượng tổ chức v&agrave; do đ&oacute; được nh&uacute;ng trong văn ho&aacute; tổ chức m&agrave; ch&uacute;ng ta thấy như l&agrave; một ngữ cảnh biểu tượng b&ecirc;n trong để ph&aacute;t triển v&agrave; duy tr&igrave; bản sắc tổ chức. Việc x&acirc;y dựng mang t&iacute;nh biểu tượng của c&ocirc;ng ty được th&ocirc;ng b&aacute;o cho c&aacute;c th&agrave;nh vi&ecirc;n trong tổ do quản l&yacute; cấp cao, nhưng được c&aacute;c th&agrave;nh vi&ecirc;n tổ chức giải th&iacute;ch v&agrave; ban h&agrave;nh dựa tr&ecirc;n m&ocirc; h&igrave;nh văn ho&aacute; của tổ chức, kinh nghiệm l&agrave;m việc v&agrave; ảnh hưởng x&atilde; hội từ quan hệ đối ngoại với m&ocirc;i trường. Do đ&oacute;, bản sắc tổ chức xuất hiện từ sự tương t&aacute;c đang diễn ra giữa c&aacute;c th&agrave;nh vi&ecirc;n tổ chức (bao gồm cả quản l&yacute; cấp trung) cũng như từ ảnh hưởng quản l&yacute; h&agrave;ng đầu. Hơn nữa, ch&uacute;ng t&ocirc;i tranh luận rằng khi sự ph&acirc;n biệt b&ecirc;n trong v&agrave; b&ecirc;n ngo&agrave;i sụp đổ, bản sắc tổ chức ng&agrave;y c&agrave;ng bị ảnh hưởng bởi (v&agrave; trở th&agrave;nh một ảnh hưởng) đối với h&igrave;nh ảnh tổ chức.</p> <p> <strong>Kh&aacute;i niệm h&igrave;nh ảnh</strong></p> <p> Rất &iacute;t trong c&aacute;c t&agrave;i liệu tiếp thị xem x&eacute;t c&aacute;c kh&iacute;a cạnh tổ chức nội bộ khi giải quyết c&aacute;c kh&aacute;i niệm về h&igrave;nh ảnh tổ chức (Dowling, 1993; llennedy, 1977). Văn học tổ chức, tr&aacute;i ngược với tiếp thị, tập trung chủ yếu v&agrave;o c&aacute;c vấn đề nội bộ li&ecirc;n quan đến h&igrave;nh ảnh. Chẳng hạn, Dutton v&agrave; Dukerich (1991) đ&atilde; x&aacute;c định h&igrave;nh ảnh l&agrave; c&aacute;ch c&aacute;c th&agrave;nh vi&ecirc;n tổ chức tin rằng những người kh&aacute;c nh&igrave;n thấy tổ chức của họ. Trong nghi&ecirc;n cứu của họ về Cơ quan Cảng vụ New York (NYPA), Dutton v&agrave; Dukerich b&aacute;o c&aacute;o rằng tổ chức n&agrave;y đ&atilde; buộc phải h&agrave;nh động về vấn đề v&ocirc; gia cư do &aacute;p lực của cộng đồng thể hiện qua h&igrave;nh ảnh tổ chức ti&ecirc;u cực. Theo c&aacute;c nh&agrave; nghi&ecirc;n cứu, tuy nhi&ecirc;n, chỉ khi c&aacute;c th&agrave;nh vi&ecirc;n tổ chức cảm thấy rằng danh t&iacute;nh của NYPA bị đe dọa bởi h&igrave;nh ảnh ti&ecirc;u cực, họ ch&uacute; &yacute; đến &aacute;p lực. Do đ&oacute;, họ lập luận rằng đ&oacute; l&agrave; s&aacute;ng kiến ​​của NYPA về &yacute; tưởng h&igrave;nh ảnh b&ecirc;n ngo&agrave;i của họ đ&atilde; g&acirc;y ra h&agrave;nh động v&agrave; qu&aacute; tr&igrave;nh x&aacute;c định h&igrave;nh ảnh n&agrave;y đ&atilde; được lọc th&ocirc;ng qua nhận dạng tổ chức. Một c&aacute;ch tiếp cận kh&aacute;c để x&aacute;c định h&igrave;nh ảnh như l&agrave; một sản phẩm của c&aacute;c qu&aacute; tr&igrave;nh b&ecirc;n trong tổ chức được Whetten, Lewis v&agrave; Mischel, (1992) đưa ra, người đ&atilde; định nghĩa h&igrave;nh ảnh như l&agrave; &quot;tầng lớp tinh hoa tổ chức&quot; muốn những người tham gia nhận thấy tổ chức của họ (tương tự như kh&aacute;i niệm marketing h&igrave;nh ảnh c&ocirc;ng ty l&yacute; tưởng)./</p> <p> Nguyễn Huy Tu&acirc;n</p>