0236.3650403 (128)

CÁC PHƯƠNG PHÁP SO SÁNH TRONG CÔNG TÁC ĐÁNH GIÁ THÀNH TÍCH CHO NHÂN VIÊN


<p> Đ&oacute; l&agrave; một nh&oacute;m c&aacute;c phương ph&aacute;p c&oacute; c&ugrave;ng bản chất l&agrave; đ&aacute;nh gi&aacute; thực hiện c&ocirc;ng việc của từng người lao động dựa tr&ecirc;n so s&aacute;nh sự thực hiện c&ocirc;ng việc của từng người với những người bạn c&ugrave;ng l&agrave;m việc trong bộ phận. Sự so s&aacute;nh n&agrave;y thường được dựa tr&ecirc;n một ti&ecirc;u thức tổng thể về t&igrave;nh h&igrave;nh l&agrave;m việc ( thực hiện c&ocirc;ng việc tổng thể ) của từng lao động. C&aacute;c phương ph&aacute;p đ&aacute;nh gi&aacute; cũng thường được thực hiện bởi những người l&atilde;nh đạo bộ phận.</p> <p> Ưu điểm chung của phương ph&aacute;p n&agrave;y l&agrave; ch&uacute;ng đều đơn giản, dễ hiểu, dễ thực hiện, rất c&oacute; t&aacute;c dụng trong việc ra quyết định như lương, thưởng, thăng tiến đối với người lao động. Tuy nhi&ecirc;n, phương ph&aacute;p n&agrave;y rất dễ dẫn đến phạm c&aacute;c lỗi như thi&ecirc;n vị, th&agrave;nh kiến, sự kiện gần nhất. Việc cung cấp c&aacute;c th&ocirc;ng tin phản hồi với người lao động cũng bị hạn chế. Đồng thời , c&aacute;c phương ph&aacute;p đ&aacute;nh gi&aacute; so s&aacute;nh thường kh&ocirc;ng c&oacute; t&aacute;c dụng khuyến kh&iacute;ch sự cộng t&aacute;c v&agrave; đo&agrave;n kết trong đời sống tập thể lao động.</p> <p> C&oacute; nhiều phương ph&aacute;p&nbsp; để đ&aacute;nh gi&aacute; so s&aacute;nh, sau đ&acirc;y l&agrave; c&aacute;c phương ph&aacute;p thường được sử dụng:</p> <p> <em>5.1 Phương ph&aacute;p xếp hạng</em></p> <p> Trong c&aacute;c phương ph&aacute;p n&agrave;y, c&aacute;c nh&acirc;n vi&ecirc;n trong nh&oacute;m sẽ được sắp xếp theo thứ tự từ cao nhất tới thấp nhất, dựa tr&ecirc;n t&igrave;nh h&igrave;nh thực hiện c&ocirc;ng việc tổng thể của từng người. C&oacute; hai c&aacute;ch để xếp hạng:</p> <p> Xếp hạng đơn giản: c&aacute;c nh&acirc;n vi&ecirc;n được sắp xếp một c&aacute;ch tuần tự từ xuất sắc nhất đến yếu k&eacute;m nhất.</p> <p> Xếp hạng lu&acirc;n phi&ecirc;n (hay xếp hạng c&oacute; lựa chọn): người đ&aacute;nh gi&aacute; lựa chọn trong danh s&aacute;ch những người cần được đ&aacute;nh gi&aacute; người xuất sắc nhất v&agrave; người yếu k&eacute;m nhất. T&ecirc;n hai người n&agrave;y được loại khỏi danh s&aacute;ch v&agrave; được viết v&agrave;o hai đầu c&ugrave;ng của một danh s&aacute;ch kh&aacute;c. Sau đ&oacute;, người kh&aacute;c đ&aacute;nh gi&aacute; x&aacute;c định nh&acirc;n vi&ecirc;n xuất sắc nhất v&agrave; nh&acirc;n vi&ecirc;n k&eacute;m nhất trong số những người c&ograve;n lại của danh s&aacute;ch thứ nhất v&agrave; t&ecirc;n của hai người n&agrave;y được x&oacute;a khỏi danh s&aacute;ch đ&oacute; v&agrave; ghi&nbsp; v&agrave;o danh s&aacute;ch kia. Việc sắp xếp được tiến h&agrave;nh tiếp tục như vậy cho tới hết. Phương ph&aacute;p n&agrave;y cho kết quả ch&iacute;nh x&aacute;c hơn phương ph&aacute;p xếp hạng đơn giản.</p> <p> <em>5.2 Phương ph&aacute;p ph&acirc;n phối bắt buộc</em></p> <p> Phương ph&aacute;p n&agrave;y đ&ograve;i hỏi người đ&aacute;nh gi&aacute; phải ph&acirc;n loại c&aacute;c nh&acirc;n vi&ecirc;n trong nh&oacute;m th&agrave;nh c&aacute;c loại kh&aacute;c nhau theo những tỷ lệ nhất định. Chẳng hạn:</p> <p> 10% số nh&acirc;n vi&ecirc;n phải được đ&aacute;nh gi&aacute; l&agrave; &ldquo;tốt&rdquo;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;</p> <p> 10% số nh&acirc;n vi&ecirc;n phải được đ&aacute;nh gi&aacute; l&agrave; &ldquo;k&eacute;m&rdquo;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;</p> <p> 20% số nh&acirc;n vi&ecirc;n phải được đ&aacute;nh gi&aacute; l&agrave; &ldquo;kh&aacute;&rdquo;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;</p> <p> 20% số nh&acirc;n vi&ecirc;n phải được đ&aacute;nh gi&aacute; l&agrave; &ldquo;yếu&rdquo;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;</p> <p> 40% số nh&acirc;n vi&ecirc;n phải được đ&aacute;nh gi&aacute; l&agrave; &ldquo;trung b&igrave;nh&rdquo;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;</p> <p> Việc x&aacute;c định tỷ lệ c&aacute;c loại nh&acirc;n vi&ecirc;n thường được dựa tr&ecirc;n &ldquo;ph&acirc;n phối chuẩn&rdquo; (trong thống k&ecirc;) v&igrave; n&oacute; cho ph&eacute;p một tỷ lệ % lớn hơn của mẫu được xếp v&agrave;o trong c&aacute;c loại ở giữa. Phương ph&aacute;p n&agrave;y rất hạn chế việc mắc lỗi xu hướng trung b&igrave;nh hay qu&aacute; dễ d&atilde;i, qu&aacute; nghi&ecirc;m khắc.</p> <p> <em>5.3 Phương ph&aacute;p cho điểm</em></p> <p> Phương ph&aacute;p n&agrave;y đ&ograve;i hỏi người đ&aacute;nh gi&aacute; phải ph&acirc;n phối một số điểm cho c&aacute;c nh&acirc;n vi&ecirc;n trong bộ phận. Chẳng hạn: xxx</p> <p> Phương ph&aacute;p n&agrave;y cho thấy sự kh&aacute;c nhau tương đối giữa c&aacute;c nh&acirc;n vi&ecirc;n nhưng dễ bị ảnh hưởng bởi lỗi th&agrave;nh kiến, thi&ecirc;n vị, sự kiện gần nhất.</p> <p> <em>5.4 Phương ph&aacute;p so s&aacute;nh cặp</em></p> <p> Phương ph&aacute;p n&agrave;y y&ecirc;u cầu người đ&aacute;nh gi&aacute; phải so s&aacute;nh từng nh&acirc;n vi&ecirc;n với tất cả những người kh&aacute;c trong bộ phận theo từng cặp. Khi đ&aacute;nh gi&aacute;, người đ&aacute;nh gi&aacute; phải c&acirc;n nhắc hai c&aacute; nh&acirc;n một l&uacute;c v&agrave; quyết định xem ai l&agrave; người l&agrave;m việc tốt hơn. Vị tr&iacute; của từng nh&acirc;n vi&ecirc;n trong bảng xếp hạng ( hay l&agrave; số điểm đ&aacute;nh gi&aacute; ) được quyết định bởi số lần nh&acirc;n vi&ecirc;n đ&oacute; được chọn l&agrave; tốt hơn. Vị tr&iacute; của từng nh&acirc;n vi&ecirc;n trong bảng xếp hạng ( hay số điểm đ&aacute;nh gi&aacute; ) được quyết định bởi số lần nh&acirc;n vi&ecirc;n đ&oacute; được chọn l&agrave; tốt hơn so với những nh&acirc;n vi&ecirc;n kh&aacute;c. C&oacute; nhiều c&aacute;ch để so s&aacute;nh c&aacute;c nh&acirc;n vi&ecirc;n theo cặp, trong đ&oacute; c&oacute; một c&aacute;ch đơn giản, tốn &iacute;t thời gian v&agrave; c&ocirc;ng việc giấy tờ l&agrave; viết t&ecirc;n v&agrave; số hiệu của từng nh&acirc;n vi&ecirc;n từ tr&ecirc;n xuống dưới ở ph&iacute;a b&ecirc;n tr&aacute;i của một biểu đồ chung</p> <p> 6. Phương ph&aacute;p bản tường thuật</p> <p> Đ&oacute; l&agrave; phương ph&aacute;p trong đ&oacute; người đ&aacute;nh gi&aacute; sẽ viết một văn bản ( bản tường thuật ) về t&igrave;nh h&igrave;nh thực hiện c&ocirc;ng việc của nh&acirc;n vi&ecirc;n, về c&aacute;c điểm mạnh, điểm yếu, c&aacute;c tiềm năng của họ cũng như c&aacute;c gợi &yacute; về c&aacute;c biện ph&aacute;p ho&agrave;n thiện sự thực hiện c&ocirc;ng việc c&ocirc;ng việc của nh&acirc;n vi&ecirc;n. Bản tường thuật c&oacute; thể được viết theo những chủ đề kh&aacute;c nhau, chẳng hạn: t&igrave;nh h&igrave;nh thực hiện c&ocirc;ng việc, khả năng thăng tiến, c&aacute;c điểm mạnh, điểm yếu của nh&acirc;n vi&ecirc;n v&agrave; nhu cầu đ&agrave;o tạo&hellip; Nếu được thực hiện tốt, phương ph&aacute;p n&agrave;y sẽ cung cấp c&aacute;c th&ocirc;ng tin phản hồi rất chi tiết v&agrave; hữu &iacute;ch cho người lao động. Tuy nhi&ecirc;n, kh&oacute; c&oacute; thể sử dụng c&aacute;c th&ocirc;ng tin tường thuật v&agrave;o việc quyết định nh&acirc;n sự. Sự ch&iacute;nh x&aacute;c của th&ocirc;ng tin tường thuật phụ thuộc rất nhiều v&agrave;o khả năng diễn đạt viết của người đ&aacute;nh gi&aacute;. Do vậy, để tạo điều kiện dễ d&agrave;ng cho người đ&aacute;nh gi&aacute;, bản tường thuật c&oacute; thể được y&ecirc;u cầu viết theo một v&agrave;i c&acirc;u hỏi đ&atilde; định sẵn ( phương ph&aacute;p mẫu tường thuật ). Phương ph&aacute;p n&agrave;y thường được sử dụng kết hợp với một phương ph&aacute;p mang t&iacute;nh định lượng kh&aacute;c.</p> <p> <em>7.Phương ph&aacute;p &ldquo;Quản trị bằng mục ti&ecirc;u&rdquo;</em></p> <p> Trong phương ph&aacute;p n&agrave;y, người l&atilde;nh đạo bộ phận c&ugrave;ng với từng nh&acirc;n vi&ecirc;n x&acirc;y dựng c&aacute;c mục ti&ecirc;u thực hiện c&ocirc;ng việc cho thời kỳ tương lai. Người l&atilde;nh đạo sử dụng c&aacute;c mục ti&ecirc;u đ&oacute; để đ&aacute;nh gi&aacute; sự nỗ lực của nh&acirc;n vi&ecirc;n v&agrave; cung cấp c&aacute;c th&ocirc;ng tin phản hồi cho họ. Kh&aacute;c với c&aacute;c phương ph&aacute;p tr&ecirc;n, phương ph&aacute;p n&agrave;y nhấn&nbsp; mạnh nhiều v&agrave;o c&aacute;c hoạt động ( h&agrave;nh vi) thực hiện c&ocirc;ng việc v&agrave; do đ&oacute; n&oacute; c&oacute; t&aacute;c dụng n&acirc;ng cao sự chịu tr&aacute;ch nhiệm c&aacute; nh&acirc;n đối với c&ocirc;ng việc.</p> <p> Để thực hiện được phương ph&aacute;p n&agrave;y, người l&atilde;nh đạo v&agrave; nh&acirc;n vi&ecirc;n phải c&ugrave;ng thảo luận để thống nhất với nhau về :</p> <p> -&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp; C&aacute;c yếu tố ch&iacute;nh trong c&ocirc;ng việc của nh&acirc;n vi&ecirc;n</p> <p> -&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp; C&aacute;c mục ti&ecirc;u cần đạt được cho từng yếu tố của c&ocirc;ng việc trong chu kỳ đ&aacute;nh gi&aacute; đ&atilde; định trước ( thường l&agrave; 6 th&aacute;ng hay 1 năm )</p> <p> -&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp; X&acirc;y dựng một kế hoạch h&agrave;nh động mục ti&ecirc;u để thực hiện c&aacute;c mục ti&ecirc;u đ&oacute;.</p> <p style="margin-left:18.0pt;"> Cuối kỳ, người l&atilde;nh đạo sử dụng c&aacute;c mục ti&ecirc;u đ&oacute; để đ&aacute;nh gi&aacute; sự thực hiện c&ocirc;ng việc của nh&acirc;n vi&ecirc;n. Tuy nhi&ecirc;n, trong suốt chu kỳ đ&aacute;nh gi&aacute;, nh&acirc;n vi&ecirc;n lu&ocirc;n tự xem x&eacute;t lại một c&aacute;ch định kỳ tiến độ c&ocirc;ng việc của m&igrave;nh dưới sự gi&uacute;p đỡ của người l&atilde;nh đạo v&agrave; nếu cần thiết c&oacute; thể đưa ra những điều chỉnh về kế hoạch h&agrave;nh động, thậm ch&iacute; cả mục ti&ecirc;u c&ocirc;ng việc.</p> <p style="margin-left:18.0pt;"> Nếu được thực hiện tốt, &ldquo;Quản l&yacute; bằng mục ti&ecirc;u&rdquo; g&oacute;p phần quan trọng trong việc tạo động lực cho mọi người lao động ở mọi cấp quản l&yacute; v&igrave; mọi người lao động v&agrave; người quản l&yacute; đều được tham gia v&agrave;o việc x&acirc;y dựng mục ti&ecirc;u c&ocirc;ng việc cho ch&iacute;nh m&igrave;nh v&agrave; nh&acirc;n vi&ecirc;n của m&igrave;nh. C&aacute;c mục ti&ecirc;u c&ocirc;ng việc cũng gi&uacute;p cho người l&atilde;nh đạo trực tiếp v&agrave; nh&acirc;n vi&ecirc;n thấy r&otilde; nhu cầu đ&agrave;o tạo v&agrave; ph&aacute;t triển nghề nghiệp ở từng người. Tuy nhi&ecirc;n, việc x&aacute;c định c&aacute;c mục ti&ecirc;u c&ocirc;ng việc kh&ocirc;ng phải l&agrave; dễ. Do c&oacute; t&aacute;c dụng trong việc l&ocirc;i cuốn người lao động tham gia thực hiện mục ti&ecirc;u của doanh nghiệp, tham gia v&agrave;o quản l&yacute; chung n&ecirc;n phương ph&aacute;p n&agrave;y trở n&ecirc;n phổ biến ở c&aacute;c doanh nghiệp</p> <p> L&Ecirc; HOÀNG THI&Ecirc;N T&Acirc;N &ndash; Khoa QTKD</p>